3 bài văn mẫu Kể về một tấm gương tốt trong học tập hay nhất – Văn mẫu lớp 6
Đề bài: Kể về một tấm gương tốt trong học tập hoặc trong việc giúp đỡ mọi người mà em biết.
Khi tôi học lớp 5, tôi có một người bạn thân nhất. Bạn đó tên là Tuấn. Bạn là một học sinh ngoan, một tấm gương sáng trong học tập và giúp đỡ bạn bè.
Tuấn là người mà cô và các bạn dựa vào nhiều nhất. Ở lớp nào, môn nào Tuấn cũng là người phát biểu, đóng góp nhiều ý kiến nhất. Bài làm của cô luôn được 9 trên 10. Bài nào em chưa hiểu rõ, Tuấn giải thích từng li từng tí cho các em hiểu. Giờ ra chơi, Tuấn dành 10 phút để ôn tập kiến thức cho học sinh yếu.
Một lần, tôi để quên hộp bút ở nhà. Tuấn biết nhưng cô không nói mà vui vẻ hy sinh cây bút duy nhất của mình để cho tôi mượn, thế là hai đứa lén lút thay phiên nhau cầm bút ghi bài. Lúc đó Tuấn càng khiến tôi khâm phục và yêu em nhiều hơn.
Một lần khác, tôi bị sốt cao và phải nghỉ học 2 ngày. Tôi định gọi Tuấn đến thuyết trình. Tôi vừa nhấc máy, chưa kịp bấm số thì đã nghe Tuấn gọi: “Duy! Em có nhà không? Anh qua đây thăm em!” Không ngờ, Tuấn tranh thủ làm hết bài tập, rồi mang vở ra dạy cho tôi. Tuấn cũng chép bài giúp tôi. Tôi đã cảm động rơi nước mắt vào ngày hôm đó. Nhờ đó, tình bạn giữa tôi và Tuấn ngày càng thân thiết.
Một hôm, vào giờ ra chơi, tôi và Tuấn đang ngồi đọc truyện trên ghế đá thì thấy một bạn cùng lớp ngã trước mặt, tay ôm chân đau điếng. Tuấn liền chạy đến đỡ bạn dậy, phủi quần áo cho bạn và hỏi: “Em đau lắm không? Để anh giúp em”. Nhưng tôi vẫn ngồi trên ghế đá, tay cầm cuốn truyện nhìn Tuấn. Tuấn về chỗ ngồi, nhưng cậu không mở miệng trách móc mà vui vẻ tiếp tục đọc sách cùng anh. Có lẽ Tuấn muốn giữ tình bạn giữa hai người được nguyên vẹn.
Ở lớp, cô thường túc trực để giúp đỡ các bạn. Trong các cuộc thi của lớp năm, lớp em luôn đạt giải nhất và nhì nhờ có bạn. Cả lớp, ai cũng tự hào về Tuấn.
Được thầy yêu quý, được thầy tin tưởng, tín nhiệm như thế nhưng Tuấn không hề tỏ ra kiêu căng, háo hức, thật đáng khâm phục. Tuấn thực sự là cháu ngoan Bác Hồ.
Tôi rất tự hào khi có một người bạn thân như Tuấn. Tôi thấy mình còn phải học hỏi thêm nhiều điều từ Tuấn. Qua sự việc trên, em sẽ phấn đấu để giống như Tuấn, luôn trong mắt cô và các bạn, trở thành con ngoan, trò giỏi, cháu ngoan Bác Hồ.
Trong lớp 6A, tôi thân với Khoa nhất. Cô ấy là một học sinh ngoan và giỏi nên được nhiều người yêu mến.
Hàng ngày, Khoa thường mặc bộ đồng phục của trường: Quần xanh đậm và áo sơ mi trắng. Khoa có làn da hơi ngăm đen, dáng người cao gầy, khuôn mặt trái xoan với chiếc mũi hếch ngộ nghĩnh và đôi mắt luôn biết cười.
Khoa là người vui tính, suốt ngày nói đùa, với bạn bè anh luôn nhiệt tình giúp đỡ. Điểm số các môn học và bài kiểm tra thường xuyên của cô luôn ở mức cao. Anh ấy học giỏi như vậy, nhưng chưa bao giờ thấy anh ấy có bất kỳ hành vi kiêu ngạo nhỏ nhặt nào. Bạn bè, cả nam lẫn nữ, đều yêu quý và kính trọng Khoa. Cô giáo thường khen Khoa có tính tự lập cao và đó cũng là nét tính cách đẹp của Khoa mà chúng em cần học tập.
Khoa không chỉ là một học sinh giỏi mà còn là một người chăm chỉ. Việc gì đến tay Khoa, anh đều làm một cách chu đáo và cẩn thận. Ở nhà, Khoa là một đứa trẻ ngoan. Ngoài việc học, Khoa còn giúp bố mẹ làm một số việc lặt vặt để bố mẹ có thời gian nghỉ ngơi. Góc học tập của Khoa cũng rất gọn gàng, ngăn nắp. Sách giả, đồ dùng học tập, bất cứ thứ gì …
Khoa là một người bạn tốt, một tấm gương sáng, xứng đáng là Đội viên Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh.
Trước đây, tôi từng nghĩ rằng trong cuộc sống hàng ngày không phải ai cũng có cơ hội làm việc thiện. Nhưng rồi một chuyện xảy ra vào tuần trước khiến tôi hiểu rằng không phải như vậy. Tôi từng chứng kiến gương người tốt việc tốt ngay trên đường phố.
Hôm đó, trên đường đi học về, tôi đi qua một ngã tư và đợi ở vạch dành cho người đi bộ. Vừa đói vừa mệt, chỉ mong đèn đỏ bật lên cho xe cộ dừng lại để qua đường. Mải nhìn đèn tín hiệu, tôi không để ý đến những người xung quanh. Đột nhiên có một giọng nói: Bà ơi, đợi đã, bà chưa đến được! Tôi quay lại và thấy một bà lão sắp bước xuống phố. Xe cộ vẫn hối hả chạy qua. May mắn thay, một bàn tay đã có thể kéo cô dừng lại. Đèn đỏ bật lên, tôi bước nhanh qua.
Nhìn lại, tôi thấy một thiếu niên đang dắt bà già qua đường. Khi đến đó, cô ấy chỉ đường cho bà lão xuống phố. Bà lão chống gậy dò dẫm từng bước. Và thiếu niên đó đã hòa lẫn vào đám đông.
Công việc của cô ấy đã đánh thức trong tôi sự quan tâm đến tất cả mọi người, ngay cả những người tôi gặp thoáng qua trên đường. Tôi chợt nhận ra rằng ai cũng có cơ hội làm điều tốt, miễn là họ có trái tim nhân hậu.
Xem thêm các bài văn mẫu về cảm nghĩ, kể chuyện, tả cảnh, tả người, tả người lớp 6 hay khác:
Mục Lục Văn Mẫu | Ngữ văn hay lớp 6 theo từng phần:
Giải bài tập lớp 6 theo sách mới môn học