Tin Tổng Hợp

Phân tích khổ bốn trong bài Đây mùa thu tới

Đề bài: Phân tích khổ thơ 4 bài “Đây mùa thu tới” của Xuân Diệu:

“Hơn cả một bông hoa đã rụng cành,

Trong vườn màu đỏ nhạt dần màu xanh;

Những chiếc lá rung rinh…

Đôi cành khô, xương gầy yếu”.

“Thơ Thơ” (1938) là tập thơ đầu tiên trong sự nghiệp văn chương của nhà thơ Xuân Diệu, một tài năng xuất chúng trong phong trào “Thơ Mới” (1932-1941). Những vần thơ về mùa thu của Xuân Diệu trong “Thơ ca” đẹp mà buồn, một nỗi buồn trong trẻo, thơ mộng, phảng phất chút hiu quạnh. Bên cạnh hình ảnh người con gái đa cảm, vẻ đẹp cô đơn, cảnh sắc mùa thu được nhà thơ cảm nhận và thể hiện một cách mới mẻ, duyên dáng và tài hoa.

Bài thơ viết về mùa thu trong “Thơ Thơ” tiêu biểu nhất cho hồn thơ Xuân Diệu là bài “Đây mùa thu tới”. Bài thơ có bốn khổ, mỗi khổ là một cảnh thu, cảnh thu và tình thu. Đầu tiên là hình dáng của cây liễu và những chiếc lá mùa thu vào đầu mùa thu. Khổ thơ thứ hai nói về khu vườn thu trong gió thu. Bộ ba miêu tả trời thu, núi thu, sông thu. Khổ thơ thứ tư là hình ảnh người thiếu nữ quặn lòng trước cảnh thu và cảnh chia tay…

Đằng sau dáng liễu là hình ảnh một khu vườn mùa thu:

“Hơn cả một bông hoa đã rụng cành,

Trong vườn màu đỏ nhạt dần màu xanh;

Những chiếc lá rung rinh…

Đôi cành khô, xương gầy yếu”.

Loài hoa mùa thu thường được các nhà thơ nhắc đến là hoa cúc: “Cúc hoa cúc giọt nước mắt xưa – Thuyền buộc tình nhà! (“Thu” – Đỗ Phủ – Dịch thơ); “Mưa thu tưới ba người.” Hoa cúc đường – Gió xuân đưa đóa lan” (“Ngự chí-25” – Ức Trai),… Ở câu thơ đầu, Xuân Diệu nói về những bông hoa mùa thu “rụng lá”, lìa cành, một vẻ đẹp tàn phai. nhạt nhòa, buồn bã. Nhà thơ không dùng con số: “hai ba”, “vài ba” mà viết “hơn một bông hoa đã rụng cành”. đầu tiên rụng trong vườn khi mùa thu đến.

Xem thêm bài viết hay:  Bài văn mẫu Tả một đám trẻ ở vùng biển đang chời đùa hay nhất (2 mẫu)

Câu thơ thứ hai nói về sắc thu trong vườn:

“Trong vườn đỏ phai xanh”.

Một từ kỳ diệu, độc đáo “bóng râm” mô tả một chiếc lá mùa thu. Trên nền xanh của lá, cứ ngày đêm lại xuất hiện những chấm nhỏ đỏ hồng, lan dần, lấn dần, cho đến ngày thu phân, thu sang, cả khu vườn thu đã vàng rực, rực rỡ. Và mới biết “Cây nào cây nấy chẳng lạ…” (Nguyễn Trãi). Hình ảnh “xanh đỏ” miêu tả một mùa thu, một màu thu cho thấy cách nhìn, cách tả, cách cảm của Xuân Diệu rất nhạy cảm, tinh tế. Mới hôm nào, sắc thu còn như “mai phai dệt lá vàng” mà nay đã đổi khác. một số người nói về.

Màu vàng đặc trưng cho sắc thu ở nước ta. Có nắng vàng, có trăng vàng, có cúc vàng, có lá vàng… được nhắc đến nhiều trong các vần thơ mùa thu:

“Thành xây khói lam, non phơi bóng vàng”.

(Truyện Kiều)

“Lá vàng rung rinh trong gió”

(Thu điếu)

“Còn đâu màu nhuộm quan,

Cỏ vàng cây đỏ bóng nắng tà”

(Cảm thấy tạm biệt)

“Thu qua ai về

Nhặt lá vàng cho tôi”.

Chế Lan Viên

Sau hình ảnh “Với chiếc áo mai phai dệt lá vàng”, Xuân Diệu nói về sắc đỏ trong vườn thu. “Đỏ” tương phản với “xanh” khắc họa những chiếc lá mùa thu trong vườn đang dần thay đổi trước bàn tay phù phép của hóa chất.

Xem thêm bài viết hay:  Cảm nhận về nhân vật Đan Thiềm trong bài Vĩnh biệt cửu trùng đài hay nhất – Ngữ văn lớp 11

Từ sắc thu, lá thu, nhà thơ hướng đôi mắt xanh non nước của mình bâng khuâng về cành thu trong làn gió thu mát rượi:

“Dòng suối lay lá rung…

Đôi cành khô, xương gầy yếu”.

Nhà thơ Tản Đà đã viết về gió thu và lá thu: “Một hàng lau sậy cao chạy theo gió – Mấy cây lá vàng lẫn lộn” (Thăm mộ cũ bên vệ đường). Xuân Diệu không viết “gió” mà nói “dòng suối”, đó cũng là cách tả ngọn gió mùa thu luồn lách trên những hàng cây, bồn hoa trong vườn. Bốn chữ “lắc lắc” có giá trị gợi hình đặc biệt. Gió hiu hiu nên những hàng cây mới khẽ lay động. Từ “run rẩy” vừa tạo hình vừa gợi cảm giác. Gió thu se lạnh làm cành lá rung rinh. Chưa kể trời lạnh mà vẫn thấy lạnh. Không chỉ vậy, dường như chúng ta cũng đang nhìn thấy những chiếc lá mùa thu rơi. Việc sử dụng nhuần nhuyễn điệp từ và phụ âm “r” đã tạo nên một đoạn thơ giàu hình ảnh, giàu nhạc điệu, giàu sức lay động. Giáo sư Phan Cự Đệ cho rằng “cách diễn đạt bằng cảm tính chịu ảnh hưởng của thơ tượng trưng Pháp thế kỷ XIX”. Trong cuốn Thi nhân Việt Nam, ông Hoài Thanh nhận xét:

“Trong khung cảnh mùa thu rất quen thuộc với các thi nhân Việt Nam, chỉ có Xuân Diệu mới nhận thấy “những dòng lá nhấp nháy”… và những “cành sáng rung rinh dưới trăng thu”. … Qua đó ta thấy nhà phê bình đã chỉ ra cái mới, cái lôi cuốn trong những vần thơ tuyệt vời của Xuân Diệu.

Câu thơ “Hai cành gầy xương gầy” gợi bóng dáng mùa thu khô cằn, trơ trụi. Rải rác trong vườn có những “cành khô gầy” đã rụng hết lá, gầy và nhỏ “gần”, nhựa đã cạn là “khô” trở lại. Vì là tiết trời mới chớm thu nên trong vườn có hiện tượng “cành khô cành ..”. Việc sử dụng số từ rất tinh tế, thể hiện sự quan sát tỉ mỉ, chính xác: “Hơn một”, “đôi” làm nổi bật bước đi của mùa thu và hiện tượng thay đổi của hoa cỏ. Hình ảnh “mảnh xương” đã làm toát lên vẻ khô héo, trơ trụi, mục nát của một nhành cây nhỏ trong vườn hoa. Có phải là cành mai của một cây mai già? Từ “mỏng manh” kết hợp với các từ láy: “cành khô, gầy, xương” – gợi tâm hồn mùa thu đang tàn tạ, thấp thoáng hình ảnh đôi cành bé xíu, trơ trụi, trụi lá đang “rung rinh” trước làn gió mát. gió thu Xuân Diệu tả ít mà gợi nhiều, bộc lộ cái hồn của cây cỏ Trong “Truyện Kiều”, Nguyễn Du miêu tả một bóng dáng mùa thu buồn khi gia đình Vương Ông gặp tai ương:

Xem thêm bài viết hay:  50+ mẫu Kể lại giấc mơ em được gặp lại người thân đã xa cách lâu ngày | Văn mẫu lớp 9

“Coi chừng khói, nhưng thưa ngài,

Hoa trôi, liễu vàng.”

Đọc thơ Kiều, từ dáng “hoa trôi mê đắm” đến nét “liễu vàng xù xì” ta cảm nhận được cái hay, cái đẹp nhưng đượm buồn, cái mới lạ, cái tinh tế, cái tài hoa trong đoạn thơ. mùa thu của Xuân Diệu.

Cảnh được nói đến trong khổ thơ thứ hai của bài thơ “Đây mùa thu tới” có phải là cảnh vườn hoa Ngọc Hà hơn 60 năm trước? Thơ còn đó mà nhà thơ nay đã đi rồi…

Giới thiệu về kênh Youtube

Các bộ đề lớp 12 khác

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *