Tin Tổng Hợp

Phát biểu cảm nghĩ về truyện Đeo nhạc cho mèo hay nhất – Văn mẫu lớp 6

Bày tỏ suy nghĩ của em về truyện Cat Music hay nhất

Đề bài: Phát biểu cảm nghĩ về truyện Bỏ nhạc cho mèo

Putting Music on a Cat là một câu chuyện ngụ ngôn hài hước, vui nhộn mang ý nghĩa xã hội sâu sắc. Truyện kể về một cuộc họp của làng chuột bàn cách đánh mèo. Chuột Công có sáng kiến ​​cho mèo nghe nhạc để mèo đi đâu chuột cũng biết trước mà tránh. Cả nhà chuột đều đồng ý với ý kiến ​​đó, nhưng không ai dám đeo nhạc vào cổ mèo. Cuối cùng chuột vẫn bị mèo ăn thịt và mãi mãi là nỗi khiếp sợ của mèo.

Thông qua truyện kể, người xưa muốn phản ánh hiện thực cuộc sống đương thời dưới xã hội phong kiến ​​trì trệ, mâu thuẫn giữa giai cấp thống trị và giai cấp bị trị. đồng thời đặt ra những bài học thiết thực về mối quan hệ giữa lý luận và thực tiễn; giữa nói và làm trong mọi công việc lớn nhỏ của cuộc sống hàng ngày. Nếu lý thuyết không thể biến thành hiện thực thì đó chỉ là lý thuyết suông, tốn thì giờ tranh luận, tranh luận vô ích.

Câu chuyện bắt đầu từ nỗi sợ chuột lâu đời của loài mèo: Từ bao giờ mèo lại ăn thịt chuột mãi nên chuột mới sinh ra đã sợ mèo rồi. Họ rất tức giận với mèo. Một ngày nọ, tất cả họ tập hợp lại để lập một làng chuột để chống lại mèo. Lý do họp làng rất chính đáng: vừa bàn cách chống thất thu, vừa để con cháu chuột mai sau không sợ mèo. Cả hội chuột đều có mặt trong cuộc gặp gỡ kỳ lạ này: … Chú Chử, hôi quá nên thành bài, chú Nhất trẻ con đến nỗi phải; Công, loe béo tốt, quan chức xếp trên ông Đồ… Nghệ thuật dân gian khéo léo, tài tình đã làm nổi bật hình dáng, tính cách của từng loài chuột và nghệ thuật nhân hóa. – Đặc sắc của truyện ngụ ngôn đã tạo nên một bức tranh sinh động về xã hội loài chuột, phảng phất bóng dáng của xã hội loài người.

Chuột (loài chuột lớn nhất) tự cho mình là thông minh nhất đã nghĩ ra sáng kiến ​​cho mèo nghe nhạc: Sở dĩ nó hớp hồn anh chị em mình là vì nó được trời phú cho khả năng rình mò và rình mò. lén lút thôi. Bây giờ, bà con mình nên mua một cái nhạc buộc vào cổ nó, để khi nó đến, nghe tiếng nhạc, mình biết đường mà chạy trước, thì nó không làm gì được mình nữa.

Xem thêm bài viết hay:  Top 2 bài phân tích, cảm nghĩ tác phẩm Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn hay nhất – Ngữ văn lớp 10

Chuột đưa ra lý do tại sao mèo có thể hại chuột, sau đó đưa ra cách giải quyết rất nhẹ nhàng và khẳng định mèo không còn làm gì được chuột nữa. Những lời Công chuột vừa nghe quả là đúng. Mèo thường rình chuột rất kín đáo rồi bất ngờ vồ chuột khiến chuột không kịp tránh. Bây giờ hãy đeo nhạc (lục lạc) vào cổ mèo, mèo đi đến đâu âm nhạc sẽ vang lên, báo trước cho chuột ẩn nấp. Ý tưởng của Công Chuột hay đến mức xua tan nỗi sợ hãi bấy lâu và khơi dậy hy vọng thoát khỏi nanh vuốt của mèo, khiến cả làng chuột nghe thấy vậy, ngoáy mõm, vẫy đuôi, ai nấy đều khâm phục câu nói có lý. Công và nhất trí.

Thế là ý kiến ​​của Công chuột được chấp thuận. Bước một (lý thuyết) xong, tiếng lục lạc cũng đã lấy được, hội đồng chuột lại họp bàn việc cử người đeo nhạc vào cổ mèo (bước hai – thực hành).

Hãy nhìn không khí vui tươi, nhộn nhịp của xóm chuột: … đứa nào đứa nấy phấn khởi, bảo nhau sắp đến ngày thoát khỏi ách của Mị ranh ma.

Trớ trêu thay, khi hội đồng hỏi ai dám đeo nhạc vào cổ mèo, nghĩa là để thực hiện sáng kiến ​​tuyệt vời đó, thì cả hội đồng đều im lặng, không một cái tai động đậy, không một cái răng nhe ra. Trái ngược với việc nghe chuột Cống nói, làng chuột nào cũng mõm mõm, vẫy đuôi, nhốn nháo, tưng bừng. Những chi tiết tương phản này có một ý nghĩa mỉa mai sâu sắc. Không ai dám nhận cái công việc nguy hiểm đến tính mạng đó, nên làng chuột phải cử ông Công đi, vì chính ông Công đã cổ xúy cho thuyết nhạc mặc. Người ta cho rằng Tý nói được thì phải làm được.

Đây là điều khiến Chuột Cống ngạc nhiên vì nó cho rằng mình chỉ là người nghĩ ra cách đánh mèo, còn người thực hiện phải là người khác. Vì thế, Công tôi nghe vậy thì trong lòng vẫn lo (sợ), nhưng bề ngoài thì giả làm anh cả, nói: Tôi đây, có gì nhờ nhà tôi cũng vào được tầm ông. ông Công, ông Nghè trở lên. ngồi trước làng, làng đâu nỡ bắt tôi đi làm cái việc lặt vặt ấy! Làng ta đâu thiếu người! Tôi xin bổ nhiệm Nhất, anh ấy làm việc rất nhanh.

Xem thêm bài viết hay:  Tả cảnh đêm Rằm Trung Thu hay nhất

Chuột khéo léo minh oan cho lập trường của mình (người trên), chỉ ra sự bất cập giữa lập trường đó với cái tầm thường (đeo nhạc vào cổ mèo) rồi vội vàng đẩy phần nguy hiểm cho người khác (chỉ định Chuột). Nực cười là khi lên ý tưởng đeo nhạc cho mèo, Cống chuột đã nghĩ đó là một việc lớn (big deal), khi bị làng cắt ngang để thực hiện, Cống chuột đã khéo léo từ chối với lý do đó. là một điều tầm thường. tương xứng với vị trí, chức tước và tài năng của mình.

Chuột vốn tinh ranh. Chẳng dại gì mà chấp nhận hiểm nguy, bèn cãi rằng: – Làng chém tôi, tôi cũng xin vâng, không dám từ chối. Còn tôi, dù nhỏ nhưng tôi vẫn ở tầng trên cùng, không đến nỗi nào. anh Công không đi là phải; Tôi sẽ không đi đây, phải. Đến xin chém ông Chử thì chậm mà chắc, làng không lo hỏng nghề. Chuột thông minh là nó lấy ngay cái lý của chuột Cống làm lý lẽ của mình (xét vị trí của nó trong làng chuột), khẳng định nó không phải làm vì nó còn ở chiếu trên, nghĩa là nó không phải. cùng hạng. Đồng thời, Nhất nhanh chóng tiến cử chuột Chu là kẻ đáng khinh nhất làng chuột.

Chuột chù có cổ thấp và miệng nhỏ. Tôi không biết tại sao phải nhận, nhưng trong lòng không khỏi lo lắng: – Tôi là đầy tớ của làng, làng cử tôi đi là đúng. Nhưng tôi chỉ sợ, nếu tôi đến gần con mèo và con mèo ăn thịt tôi đi, thì ai sẽ có thể thắt dây nhạc thay tôi. Câu nói thật thà của Chu bị Chuột Công chớp mắt nhanh như mèo bắt chuột: – Mèo chơi với tụi này, chơi với thằng Nhất đó, mày đừng có hôi như vậy, chúng bắt mày muốn vào cũng được. bây giờ đừng nói nhảm nữa. (Quả thật mèo không ăn chuột chù.) Thế là chuột Chu phải vác nhạc đi tìm mèo. Chuyện làng chuột cũng giống như chuyện hội đồng làng ngày xưa. Cuối cùng, những người có địa vị thấp nhất thường phải làm những công việc nặng nhọc và nguy hiểm nhất.

Xem thêm bài viết hay:  Top 5 cách mở bài Suy nghĩ về tình mẫu tử trong đoạn trích Trong lòng mẹ hay nhất

Cảnh chuột chù mang nhạc đi tìm mèo quàng cổ (thực hành ý tưởng được cho là chính nghĩa của chuột Cống) được miêu tả sinh động và hóm hỉnh: Chết tiệt, tôi chưa thấy Mèo con vừa nghe tiếng, Chử sợ run cả mình, không dám đi. Dù không bị mèo vồ nhưng khi thấy mèo nhe nanh giơ vuốt, Chu đã vội cắm đầu, vác tấm thân èo uột khổ sở chạy về báo làng. Thái độ của làng chuột cũng thảm hại không kém. Chu Báo nghe xong, tôi hốt hoảng bỏ chạy, không ai hỏi về bản nhạc, nó đã đi đâu và bao giờ đi đâu? Từ đó, chuột vốn sợ mèo, nay vẫn sợ mèo mãi.

Sáng kiến ​​của hội đồng rất hay, hấp dẫn nhưng đầy bất ngờ và hài hước, từ người cho đến người bị buộc nhạc, từ địa vị cao đến thấp nhất không ai kham nổi. dũng cảm để thực hiện điều kì diệu đó. Những kẻ bị ép làm việc đó là những kẻ hèn nhát, ngu dốt, làm sao xứng đáng với công việc vĩ đại! Rốt cuộc, chuột vẫn sợ mèo.

Cho mèo nghe nhạc là một truyện ngụ ngôn độc đáo, có ý nghĩa sâu sắc. Trí tưởng tượng phong phú của nhân dân đã xây dựng nên hình ảnh sinh động về xã hội loài chuột nhưng lại đậm nét của xã hội loài người với nhiều loại người với những tính cách khác nhau. Hội đồng chuột trong truyện cũng chẳng khác gì hội đồng làng trong chế độ phong kiến ​​xưa, quanh năm bận bịu, bàn bạc đủ thứ chuyện tưởng chừng to tát nhưng cuối cùng chẳng làm được việc gì có ích. Nó chỉ là một sự lãng phí thời gian và tiền bạc.

Truyện cũng ngầm phê phán lối suy nghĩ hão huyền và đưa ra bài học thiết thực cho mỗi người: Trước khi làm việc gì nên cân nhắc, xem xét kỹ khả năng thực hiện của vấn đề đó, kẻo phí công vô ích. . Truyện cũng phê phán những kẻ ham sống, sợ chết, chỉ biết nói mà không dám làm, khi gặp khó khăn nguy hiểm lại vội vàng đổ hết trách nhiệm cho người khác.

Xem thêm các bài văn mẫu về cảm nghĩ, kể chuyện, tả cảnh, tả người, tả người lớp 6 hay khác:

Mục Lục Văn Mẫu | Ngữ văn hay lớp 6 theo từng phần:

Giải bài tập lớp 6 theo sách mới môn học

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *